Trước khi trở thành môn đệ Đức Kitô, các ngư phủ có thuyền, chài, lưới riêng làm gia nghiệp. Trở thành môn đệ Đức Kitô, các ông bỏ mọi sự tin theo. Đức Kitô hứa biến các ông trở thành 'ngư phủ người' (Mk 1:17). Đây là lần đầu tiên Đức Kitô gởi các môn đệ đi thực tập trở thành 'ngư phủ người'. Bởi vì là lần đầu, Đức Kitô cẩn thận căn dặn môn đệ những gì các ông cần mang theo và cách xử thế khi các ông sống ở cánh đồng truyền giáo. Ngài nói các ông không cần mang theo gì trên đường đi, ngoại trừ cây gậy và đôi dép. Đi thực tập là cách thực hành tại chỗ, chuẩn bị cho sứ mạng rao giảng tương lai. Cây gậy tượng trưng cho sứ mạng lãnh đạo của người chăn chiên tương lai. Đôi dép nhắc nhở, các ông là khách, người trên đường lữ hành, không phải đóng 'đô' tại một chỗ cố định, mà cần tinh thần sẵn sàng di chuyển bất cứ khi nào cần.
Không mang theo tiền bạc, của cải muốn nói đến lòng tin của môn đệ nơi Thầy Chí Thánh. Đức Kitô, theo cách huyền bí riêng của Ngài, cung cấp nhu cầu cần thiết cho môn đệ. Tin tưởng nơi Thầy Chí Thánh, dù mắt không nhìn thấy môn đệ tin Đức Kitô hiện diện giữa các ông.
Môn đệ trung tín đặt trọn niềm tin, không phải nơi của cải, vật chất, thế lực trần gian, nhưng đặt trọng tâm, hoàn toàn tin tưởng nơi Thầy Chí Thánh, nguồn sống, nguồn sinh lực duy nhất các ông cần. Thầy Chí Thánh sẽ ban cho nhu cầu cần thiết trong cuộc sống, và ban ơn hoàn thành sứ mạng trao phó. Tông đồ không đi riêng lẻ một mình, mà đi chung với vị tông đồ khác để nói lên tin thần cộng đoàn, tinh thần chung vai, sát cánh cùng hỗ trợ nhau trên đường truyền giáo. Tông đồ không mang theo vật chất, của cải, nhưng mang theo món quà vô giá, đó là Tin Mừng, sự sống đời đời.
Đức Kitô dặn các ông, đừng chọn lựa nơi ăn, chốn ở, đi từ nhà này sang nhà kia. Nơi nào đón tiếp thì ngụ tại đó; nơi nào không chào đón anh em (câu 10) im lặng, nhẹ nhàng ra đi. Tông đồ không mang theo tiền bạc, thực phẩm ăn đường nhưng dựa vào lòng bác ái của người các ông phục vụ. Đây là kinh nghiệm mới mẻ đối với các ông. Trước đây, khi còn làm nghề chài lưới, người phụ giúp là đồng nghiệp bởi họ có đủ kinh nghiệm cần thiết để giúp. Bây giờ người giúp các ông không cần kinh nghiệm, nhưng cần tấm lòng chân thành, tình bác ái. Bước chuyển tiếp này rất quan trọng, từ kinh nghiệm nghề nghiệp, kinh nghiệm chuyên môn, chuyển sang tấm lòng, sang con tim. Kinh nghiệm trước đây đến từ khối óc, kinh nghiệm hiện tại đến từ con tim chân thành, yêu mến.
Các ông nhận tấm lòng từ tâm, bác ái; các ông cũng trao ban ban tâm tình từ tâm, bác ái, không phải của các ông mà của chính Đức Kitô. Đây là món quà đến từ trời cao, món quà tình yêu Đức Kitô, qua tay các ông, trao ban. Ai chân thành đón nhận các ông, họ nhận được sự sống trường sinh, và bình an Đức Kitô. Món quà cao trọng này đòi hỏi con tim chân thành, trong sáng vì thế các tông đồ kêu gọi người đón nhận thống hối, sửa đổi cõi lòng, thay đổi cách sống. Món quà tình yêu Chúa ban có sứ mạnh thay đổi tấm lòng họ. Ai từ chối tông đồ, họ từ chối các ông, đồng thời từ chối luôn cả Tin Mừng các ông trao ban.
Đức Kitô dặn các ông nơi nào từ chối đón nhận Tin Mừng, các ông ra đi trả lại cho họ ngay cả hạt bụi dính chân. Điều này nói lên tinh thần dứt khoác, không dính bén bất cứ thứ gì, ngay cả thứ tầm thường nhất là hạt bụi cũng phủi trả lại.
Các tông đồ ra đi, trở về tâm tình đầy ắp niềm vui, niềm hoan lạc. Điều này cũng cho biết 'kẻ chài lưới người' đã sẵn sàng cho sứ vụ trong tương lai.
Đức Kitô tin tưởng nơi các ông. Ngài ban cho các ông sức mạnh thần linh, sức mạnh mà ma quỉ lánh xa, bệnh tật vâng phục.
Mỗi người trong chúng ta được mời gọi tham gia việc rao giảng Tin Mừng trong cuộc sống. Tùy theo hoàn cảnh, khả năng của mỗi người mà rao giảng. Làm thế nào cuộc sống hàng ngày thể hiện điều rao giảng là cách rao giảng hữu hiệu nhất. Bởi người ta nhìn vào cuộc sống Kitô hữu mà nhận ra chúng ta là môn đệ Đức Kitô.
TiengChuong.org
Apprenticeship
Before following Jesus, the apostles were fishermen. They had their own boats and nets for the trade. They had left everything to follow Jesus, and Jesus promised to make them 'fishers of men Mk 1:17'. This is the first time Jesus sent His apostles to do work experiment. Because it was their very first time, Jesus gave them instructions in detail; what they needed to bring, and how to conduct themselves, while they were on the mission. Jesus told them to travel light, to bring nothing, except a staff and sandals for the journey. Work experience is a practical way to prepare people for a future mission. A staff would be the symbol of the apostles' future leadership. The sandals reminded them, they were on the journey; they were the pilgrims. Carrying no food nor money would mean Jesus, in His mysterious way, would provide for their essential needs. This would reveal their trust in Jesus. Trusting in God, the apostles believed, Jesus was with them. He was invisible amongst them.
True Jesus' disciples put their trust not on worldly materials but in Jesus. God, through others, provides for their essential needs. God was the centre of their lives and mission. They went in pairs to say having companions on the way was most important. It also indicated that Christ's disciples would not live in isolation, but live, and pray in the spirit of a community. The apostles carried with them not worldly materials, but the Good News, the message of eternal life.
Jesus gave further instruction, not to move from house to house. If any place does not welcome you, just simply walk away (v.10). The apostles carried neither food nor money, but relied on the generosity of people whom they served. This is a turning point for the apostles. Relying on others for food was a profound experience for them. Fishermen would prefer help from their peers rather than from non- fishermen, because they would have insufficient skills, and experience required to do the job. This time the help required not skills and experience, but hospitality.
In return for their hospitality, the apostles had the most beautiful gift to offer. They gave those who welcomed them the holy message of eternal life, and God's peace. The message of eternal life was so precious, that it required some form of preparation to receive it. The message they gave had the power to change the lives of those who genuinely received it with an open heart. Repentance manifested itself through the act of welcoming both the message and the apostles. Those who refused to welcome the apostles, didn't know, they refused not only the apostles, but also their message of eternal life, and peace. The apostles 'Shake off dust from their feet v.11': This meant disconnectedness. They took nothing from that place; not even tiny specks of dust from their feet.
Sending the apostles to do work experience, Jesus showed He trusted them. It also revealed how these 'fishers of men' were ready for their future mission. Jesus trusted the apostles. He allowed them to share the power to cast out devils and to cure sick people in Jesus' Name.
These apostles returned happy, full of joy.
Each of us is called to share the Good news in our own way. We share the Good News message according to our ability and capacity. When our daily living reflects the spirit of the Good News message, we are truly Jesus' disciples.
Không mang theo tiền bạc, của cải muốn nói đến lòng tin của môn đệ nơi Thầy Chí Thánh. Đức Kitô, theo cách huyền bí riêng của Ngài, cung cấp nhu cầu cần thiết cho môn đệ. Tin tưởng nơi Thầy Chí Thánh, dù mắt không nhìn thấy môn đệ tin Đức Kitô hiện diện giữa các ông.
Môn đệ trung tín đặt trọn niềm tin, không phải nơi của cải, vật chất, thế lực trần gian, nhưng đặt trọng tâm, hoàn toàn tin tưởng nơi Thầy Chí Thánh, nguồn sống, nguồn sinh lực duy nhất các ông cần. Thầy Chí Thánh sẽ ban cho nhu cầu cần thiết trong cuộc sống, và ban ơn hoàn thành sứ mạng trao phó. Tông đồ không đi riêng lẻ một mình, mà đi chung với vị tông đồ khác để nói lên tin thần cộng đoàn, tinh thần chung vai, sát cánh cùng hỗ trợ nhau trên đường truyền giáo. Tông đồ không mang theo vật chất, của cải, nhưng mang theo món quà vô giá, đó là Tin Mừng, sự sống đời đời.
Đức Kitô dặn các ông, đừng chọn lựa nơi ăn, chốn ở, đi từ nhà này sang nhà kia. Nơi nào đón tiếp thì ngụ tại đó; nơi nào không chào đón anh em (câu 10) im lặng, nhẹ nhàng ra đi. Tông đồ không mang theo tiền bạc, thực phẩm ăn đường nhưng dựa vào lòng bác ái của người các ông phục vụ. Đây là kinh nghiệm mới mẻ đối với các ông. Trước đây, khi còn làm nghề chài lưới, người phụ giúp là đồng nghiệp bởi họ có đủ kinh nghiệm cần thiết để giúp. Bây giờ người giúp các ông không cần kinh nghiệm, nhưng cần tấm lòng chân thành, tình bác ái. Bước chuyển tiếp này rất quan trọng, từ kinh nghiệm nghề nghiệp, kinh nghiệm chuyên môn, chuyển sang tấm lòng, sang con tim. Kinh nghiệm trước đây đến từ khối óc, kinh nghiệm hiện tại đến từ con tim chân thành, yêu mến.
Các ông nhận tấm lòng từ tâm, bác ái; các ông cũng trao ban ban tâm tình từ tâm, bác ái, không phải của các ông mà của chính Đức Kitô. Đây là món quà đến từ trời cao, món quà tình yêu Đức Kitô, qua tay các ông, trao ban. Ai chân thành đón nhận các ông, họ nhận được sự sống trường sinh, và bình an Đức Kitô. Món quà cao trọng này đòi hỏi con tim chân thành, trong sáng vì thế các tông đồ kêu gọi người đón nhận thống hối, sửa đổi cõi lòng, thay đổi cách sống. Món quà tình yêu Chúa ban có sứ mạnh thay đổi tấm lòng họ. Ai từ chối tông đồ, họ từ chối các ông, đồng thời từ chối luôn cả Tin Mừng các ông trao ban.
Đức Kitô dặn các ông nơi nào từ chối đón nhận Tin Mừng, các ông ra đi trả lại cho họ ngay cả hạt bụi dính chân. Điều này nói lên tinh thần dứt khoác, không dính bén bất cứ thứ gì, ngay cả thứ tầm thường nhất là hạt bụi cũng phủi trả lại.
Các tông đồ ra đi, trở về tâm tình đầy ắp niềm vui, niềm hoan lạc. Điều này cũng cho biết 'kẻ chài lưới người' đã sẵn sàng cho sứ vụ trong tương lai.
Đức Kitô tin tưởng nơi các ông. Ngài ban cho các ông sức mạnh thần linh, sức mạnh mà ma quỉ lánh xa, bệnh tật vâng phục.
Mỗi người trong chúng ta được mời gọi tham gia việc rao giảng Tin Mừng trong cuộc sống. Tùy theo hoàn cảnh, khả năng của mỗi người mà rao giảng. Làm thế nào cuộc sống hàng ngày thể hiện điều rao giảng là cách rao giảng hữu hiệu nhất. Bởi người ta nhìn vào cuộc sống Kitô hữu mà nhận ra chúng ta là môn đệ Đức Kitô.
TiengChuong.org
Apprenticeship
Before following Jesus, the apostles were fishermen. They had their own boats and nets for the trade. They had left everything to follow Jesus, and Jesus promised to make them 'fishers of men Mk 1:17'. This is the first time Jesus sent His apostles to do work experiment. Because it was their very first time, Jesus gave them instructions in detail; what they needed to bring, and how to conduct themselves, while they were on the mission. Jesus told them to travel light, to bring nothing, except a staff and sandals for the journey. Work experience is a practical way to prepare people for a future mission. A staff would be the symbol of the apostles' future leadership. The sandals reminded them, they were on the journey; they were the pilgrims. Carrying no food nor money would mean Jesus, in His mysterious way, would provide for their essential needs. This would reveal their trust in Jesus. Trusting in God, the apostles believed, Jesus was with them. He was invisible amongst them.
True Jesus' disciples put their trust not on worldly materials but in Jesus. God, through others, provides for their essential needs. God was the centre of their lives and mission. They went in pairs to say having companions on the way was most important. It also indicated that Christ's disciples would not live in isolation, but live, and pray in the spirit of a community. The apostles carried with them not worldly materials, but the Good News, the message of eternal life.
Jesus gave further instruction, not to move from house to house. If any place does not welcome you, just simply walk away (v.10). The apostles carried neither food nor money, but relied on the generosity of people whom they served. This is a turning point for the apostles. Relying on others for food was a profound experience for them. Fishermen would prefer help from their peers rather than from non- fishermen, because they would have insufficient skills, and experience required to do the job. This time the help required not skills and experience, but hospitality.
In return for their hospitality, the apostles had the most beautiful gift to offer. They gave those who welcomed them the holy message of eternal life, and God's peace. The message of eternal life was so precious, that it required some form of preparation to receive it. The message they gave had the power to change the lives of those who genuinely received it with an open heart. Repentance manifested itself through the act of welcoming both the message and the apostles. Those who refused to welcome the apostles, didn't know, they refused not only the apostles, but also their message of eternal life, and peace. The apostles 'Shake off dust from their feet v.11': This meant disconnectedness. They took nothing from that place; not even tiny specks of dust from their feet.
Sending the apostles to do work experience, Jesus showed He trusted them. It also revealed how these 'fishers of men' were ready for their future mission. Jesus trusted the apostles. He allowed them to share the power to cast out devils and to cure sick people in Jesus' Name.
These apostles returned happy, full of joy.
Each of us is called to share the Good news in our own way. We share the Good News message according to our ability and capacity. When our daily living reflects the spirit of the Good News message, we are truly Jesus' disciples.