Hình ảnh cọng rơm hang đá Chúa giáng sinh.
Phúc âm thuật lại ( Lc 2, 1-14) hài nhi Giêsu, Con Thiên Chúa, hạ sinh trong chuồng thú vật ngoài cánh đồng thành Bethlehem. Và trong hang chuồng thú vật không thể không có rơm cỏ khô cho súc vật ăn.Vì thế nơi hang đá mừng lễ Chúa Giêsu giáng sinh ngày nay luôn có những cọng rơm khô rải trong đó. Rơm cỏ khô là chất vật liệu thực phẩm cho súc vật ăn cùng cho sưởi ấm không có gía trị gì cho lắm. Nhưng lại là quan trọng, không thể thiếu trong hang đá mừng lễ Chúa Giêsu gíang sinh.
Vậy cọng rơm cỏ khô trong hang đá Chúa giáng sinh diễn tả hình ảnh gì?
Theo gương các Mục đồng ngày xưa, vào ngày lễ kỷ niệm Chúa Giêsu giáng sinh một vài em thiếu nhi rủ nhau đến thăm viếng hang đá trong Thánh đường. Các em đến viếng Hang đá Chúa thường hay bỏ một vài đồng tiền đã để dành vào hộp dựng ngay bên hang đá, để giúp cho các trẻ em nghèo thiếu thốn khác. Nghĩa cử đạo đức tình người này rất tốt và hợp với khung cảnh lễ Chúa giáng sinh. Lễ tình yêu mến!
Sau khi thăm viếng hang đá các em ra về thường thì tay không. Nhưng một em trong đám rút cầm về một cọng rơm trong hang đá. Dọc đường chúng bạn nhìn thấy bạn đó cầm vật gì trong tay. Tò mò họ hỏi xem cái gì. Bạn đó trả lời ngay: Tôi rút được một cọng rơm từ hang đá Chúa Giêsu, cầm về làm kỷ niệm!
Các chúng bạn có vẻ cười nhạo, sao người bạn bé nhỏ này lại rút một cọng rơm khô về làm kỷ niệm! Họ bắt đầu nói chế diễu bạn nhỏ này về cử chỉ có vẻ khác người.
Bạn nhỏ mặt đỏ tía tai biện hộ: „ Tôi chỉ rút có một cọng rơm khô thôi về làm kỷ niệm. Vì tôi thấy trên cỏ rơm khô này Chúa Giêsu hài nhi nằm. Tôi thấy có cái gì dễ thương gần gũi với Chúa với cả tôi nữa. Nên tôi thích và rút mang về. Tại sao các Bạn lại cười chê tôi?“
Hai người bạn trong đám cười to tiếng hơn nói chen vào: Cọng rơm khô đem về làm kỷ niệm! Mày biết rơm khô đâu có gì đáng qúy gía đâu. Thôi vất đi cho rồi. Chỉ là rác bẩn nhà thôi. Ðem về nhà thế nào trước sau chính mày hay mẹ mày cũng quăng vào thùng rác thôi!“
Bạn nhỏ lắc đầu nói lại: Bạn nói cái gì? Nó là rác, đem vứt quăng nó đi ư? Không, tôi không làm chuyện đó. Tôi đã nói đó là một kỷ niệm yêu qúi. Vì Chúa Giêsu hài đồng nằm trên đó. Mỗi lần tôi cầm cọng rơm khô này trên tay, tôi nhớ lại Chúa hài đồng, nhớ lại lời Thiên Thần ngày xưa đã nói với các Mục đồng.“
Hai ngày sau, gặp lại nhau, các chúng bạn khác hỏi người bạn về cọng rơm khô đêm giáng sinh: Này Bồ, bồ có còn giữ cọng rơm khô nữa không đấy?
Bạn nhỏ: Có chứ, có muốn xem không, đây này!
Chúng bạn: Chúng tao chỉ hỏi vậy thôi, chứ ai đâu muốn xem làm gì. Thôi vất bỏ đi cho rồi, giữ làm gì cho bẩn nhà, bẩn túi áo ra. Rơm cỏ khô có gía trị gì đâu mà giữ làm kỷ niệm!
Bạn nhỏ: Không, nó không là vật vô gía trị đâu. Trên cọng rơm khô Chúa hài đồng nằm.
Chúng bạn: Thì đã có ảnh hưởng gì? Chúa Hài đồng có gía trị cao cả, nhưng cọng rơm cỏ khô thì không đâu đấy nhé bạn nhỏ!
Bạn nhỏ: Có chứ sao không! Cọng rơm khô đó có gía trị lắm chứ. Trên cỏ rơm khô Chúa hài đồng đã nằm. Trong chuồng súc vật, có cái gì khác hơn đâu, nên khi sinh ra, Ngài đã nằm trên đó. Ðấng cao cả gía trị cao sang nằm trên cỏ khô vô gía trị. Như thế chưa đủ có gía trị sao? Không phải chỉ vậy thôi đâu. Thiên Chúa trở nên người bé nhỏ, một hài nhi. Người cần sự gì nhỏ bé. Vâng, sự gì bị cho là vô gía trị. Thiên Chúa cần con người như tôi, như chúng ta tất cả, những người nghèo hèn bé nhỏ, người không có thể làm gì được nhiều, người bị cho là không có gía trị kí lô gì!
Bạn nhỏ đó qúy trọng gìn giữ cọng rơm đêm giáng sinh, cọng rơm đêm thánh rất cẩn thận. Vì nó quan trọng với bạn ta.
Một ngày khác, một người bạn đến chơi, thấy cậu ta cầm cọng rơm đó trên tay. Anh ta xin được cầm cọng rơm. Có cơ hội anh ta liền gấp bẻ cọng rơm lại và vất quăng xuống đất trong thái độ tức giận khiêu khích: Mày là thằng điên rồi hả? Cọng rơm khô nào có gía trị gì đâu mà giữ mãi!
Người bạn nhỏ chủ cọng rơm đứng nhìn bạn mình hành động vội vã đầy tức giận. Quan sát xong, bạn nhỏ cúi mình xuống nhặt cọng rơm khô lên kéo thẳng lại ra và nói:
„Nhìn đây, cọng rơm vẫn còn là cọng rơm như lúc trước. Sự giận dữ của anh đâu có thay đổi được cọng rơm. Cọng rơm nhỏ mềm dễ bị uốn cong. Tôi đã nói: trên cọng rơm khô Hài nhi Giêsu đã nằm. Từ một trẻ thơ bé nhỏ, hài nhi Giêsu đã trở thành người trợ giúp mạnh mẽ đầy quyền năng, không ai có thể giết chết Người được. Dù con người có tức giận khinh khi Người, nhưng Người vẫn can đảm chịu đựng vượt qua và trước sau vẫn đứng vững giữa mọi thử thách. Hài nhi đó là Ðấng Cứu độ của Thiên Chúa cho con người.
Tình yêu Thiên Chúa không bị dập tắt, bị uốn cong làm cho nhỏ bé đi.“
Phỏng theo một truyện về lễ mừng Chúa Gíáng sinh xứ Mexicô
Phúc âm thuật lại ( Lc 2, 1-14) hài nhi Giêsu, Con Thiên Chúa, hạ sinh trong chuồng thú vật ngoài cánh đồng thành Bethlehem. Và trong hang chuồng thú vật không thể không có rơm cỏ khô cho súc vật ăn.Vì thế nơi hang đá mừng lễ Chúa Giêsu giáng sinh ngày nay luôn có những cọng rơm khô rải trong đó. Rơm cỏ khô là chất vật liệu thực phẩm cho súc vật ăn cùng cho sưởi ấm không có gía trị gì cho lắm. Nhưng lại là quan trọng, không thể thiếu trong hang đá mừng lễ Chúa Giêsu gíang sinh.
Vậy cọng rơm cỏ khô trong hang đá Chúa giáng sinh diễn tả hình ảnh gì?
Theo gương các Mục đồng ngày xưa, vào ngày lễ kỷ niệm Chúa Giêsu giáng sinh một vài em thiếu nhi rủ nhau đến thăm viếng hang đá trong Thánh đường. Các em đến viếng Hang đá Chúa thường hay bỏ một vài đồng tiền đã để dành vào hộp dựng ngay bên hang đá, để giúp cho các trẻ em nghèo thiếu thốn khác. Nghĩa cử đạo đức tình người này rất tốt và hợp với khung cảnh lễ Chúa giáng sinh. Lễ tình yêu mến!
Sau khi thăm viếng hang đá các em ra về thường thì tay không. Nhưng một em trong đám rút cầm về một cọng rơm trong hang đá. Dọc đường chúng bạn nhìn thấy bạn đó cầm vật gì trong tay. Tò mò họ hỏi xem cái gì. Bạn đó trả lời ngay: Tôi rút được một cọng rơm từ hang đá Chúa Giêsu, cầm về làm kỷ niệm!
Các chúng bạn có vẻ cười nhạo, sao người bạn bé nhỏ này lại rút một cọng rơm khô về làm kỷ niệm! Họ bắt đầu nói chế diễu bạn nhỏ này về cử chỉ có vẻ khác người.
Bạn nhỏ mặt đỏ tía tai biện hộ: „ Tôi chỉ rút có một cọng rơm khô thôi về làm kỷ niệm. Vì tôi thấy trên cỏ rơm khô này Chúa Giêsu hài nhi nằm. Tôi thấy có cái gì dễ thương gần gũi với Chúa với cả tôi nữa. Nên tôi thích và rút mang về. Tại sao các Bạn lại cười chê tôi?“
Hai người bạn trong đám cười to tiếng hơn nói chen vào: Cọng rơm khô đem về làm kỷ niệm! Mày biết rơm khô đâu có gì đáng qúy gía đâu. Thôi vất đi cho rồi. Chỉ là rác bẩn nhà thôi. Ðem về nhà thế nào trước sau chính mày hay mẹ mày cũng quăng vào thùng rác thôi!“
Bạn nhỏ lắc đầu nói lại: Bạn nói cái gì? Nó là rác, đem vứt quăng nó đi ư? Không, tôi không làm chuyện đó. Tôi đã nói đó là một kỷ niệm yêu qúi. Vì Chúa Giêsu hài đồng nằm trên đó. Mỗi lần tôi cầm cọng rơm khô này trên tay, tôi nhớ lại Chúa hài đồng, nhớ lại lời Thiên Thần ngày xưa đã nói với các Mục đồng.“
Hai ngày sau, gặp lại nhau, các chúng bạn khác hỏi người bạn về cọng rơm khô đêm giáng sinh: Này Bồ, bồ có còn giữ cọng rơm khô nữa không đấy?
Bạn nhỏ: Có chứ, có muốn xem không, đây này!
Chúng bạn: Chúng tao chỉ hỏi vậy thôi, chứ ai đâu muốn xem làm gì. Thôi vất bỏ đi cho rồi, giữ làm gì cho bẩn nhà, bẩn túi áo ra. Rơm cỏ khô có gía trị gì đâu mà giữ làm kỷ niệm!
Bạn nhỏ: Không, nó không là vật vô gía trị đâu. Trên cọng rơm khô Chúa hài đồng nằm.
Chúng bạn: Thì đã có ảnh hưởng gì? Chúa Hài đồng có gía trị cao cả, nhưng cọng rơm cỏ khô thì không đâu đấy nhé bạn nhỏ!
Bạn nhỏ: Có chứ sao không! Cọng rơm khô đó có gía trị lắm chứ. Trên cỏ rơm khô Chúa hài đồng đã nằm. Trong chuồng súc vật, có cái gì khác hơn đâu, nên khi sinh ra, Ngài đã nằm trên đó. Ðấng cao cả gía trị cao sang nằm trên cỏ khô vô gía trị. Như thế chưa đủ có gía trị sao? Không phải chỉ vậy thôi đâu. Thiên Chúa trở nên người bé nhỏ, một hài nhi. Người cần sự gì nhỏ bé. Vâng, sự gì bị cho là vô gía trị. Thiên Chúa cần con người như tôi, như chúng ta tất cả, những người nghèo hèn bé nhỏ, người không có thể làm gì được nhiều, người bị cho là không có gía trị kí lô gì!
Bạn nhỏ đó qúy trọng gìn giữ cọng rơm đêm giáng sinh, cọng rơm đêm thánh rất cẩn thận. Vì nó quan trọng với bạn ta.
Một ngày khác, một người bạn đến chơi, thấy cậu ta cầm cọng rơm đó trên tay. Anh ta xin được cầm cọng rơm. Có cơ hội anh ta liền gấp bẻ cọng rơm lại và vất quăng xuống đất trong thái độ tức giận khiêu khích: Mày là thằng điên rồi hả? Cọng rơm khô nào có gía trị gì đâu mà giữ mãi!
Người bạn nhỏ chủ cọng rơm đứng nhìn bạn mình hành động vội vã đầy tức giận. Quan sát xong, bạn nhỏ cúi mình xuống nhặt cọng rơm khô lên kéo thẳng lại ra và nói:
„Nhìn đây, cọng rơm vẫn còn là cọng rơm như lúc trước. Sự giận dữ của anh đâu có thay đổi được cọng rơm. Cọng rơm nhỏ mềm dễ bị uốn cong. Tôi đã nói: trên cọng rơm khô Hài nhi Giêsu đã nằm. Từ một trẻ thơ bé nhỏ, hài nhi Giêsu đã trở thành người trợ giúp mạnh mẽ đầy quyền năng, không ai có thể giết chết Người được. Dù con người có tức giận khinh khi Người, nhưng Người vẫn can đảm chịu đựng vượt qua và trước sau vẫn đứng vững giữa mọi thử thách. Hài nhi đó là Ðấng Cứu độ của Thiên Chúa cho con người.
Tình yêu Thiên Chúa không bị dập tắt, bị uốn cong làm cho nhỏ bé đi.“
Phỏng theo một truyện về lễ mừng Chúa Gíáng sinh xứ Mexicô