ĐÂU LÀ CĂN CỨ PHÁP LÝ GIẢI QUYẾT VỤ “VƯỜN TRẺ ĐÃ THÀNH VŨ TRƯỜNG” ?

Cơ sở 32 bis Nguyễn Thị Diệu đã đủ căn cứ chứng minh quyền sở hữu thuộc về các Nữ tử Bác ái Vinh Sơn. Xin xem các giấy sau:

  • - Thư tặng cho của Hội Hồng Thập Tự Pháp gởi Bề trên Giám tỉnh Tu hội Nữ tử Bác ái Vinh Sơn, kèm theo hợp đồng cho thuê 5 cơ sở trong khi chờ đợi sự chấp nhận cho thâu nhận bất động sản của Tổng Thống Việt Nam Cộng Hòa.
  • - Tổng thống đã chấp nhận ý muốn của họ thông qua Nghị định 533 – TC ngày 27/12/1958.
  • - Ngày 31/12/1958, sinh thời tặng dử (hợp đồng tặng cho) được lập bởi vị Chưởng khế tại Sài – Gòn
  • - Ngày 2/4/1959, vào trước bạ tại Sài Gòn
  • - Trích sao sổ điền thổ, bản đồ địa chính
Năm 1975, Ông Lương Lê Đồng, Giám đốc Sở Giáo dục đã đại diện Bộ Giáo dục và Thanh niên ký mượn tất cả các trường tư thục trong giáo phận Sài Gòn để giải quyết khó khăn trường lớp trong những ngày đầu mới giải phóng. Tòa Tổng Giám Mục Sài Gòn và Tu hội Nữ tử Bác ái Vinh Sơn đã đồng ý cho sở Giáo dục Thành phố Hồ Chí Minh mượn trường để sử dụng vào mục đích giáo dục miễn phí (xem văn thư số 576/VP/75 của Tòa Tổng Giám mục Giáo phận Sài Gòn gởi Chủ tịch Chính phủ lâm thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam, Bản Thông cáo chung đề ngày 15/10/1975).

Như vậy cơ sở 32 bis Nguyễn Thị Diệu rõ ràng không là tài sản bị cải tạo XHCN, bị trưng thu, trưng dụng, quản lý, tặng cho, hiến. Vì nếu các nó thuộc diện này thì Sở Giáo dục TP không cần đặt bút vào Thông Cáo Chung để ký mượn. Cơ sở này cũng không thuộc đối tượng không được giải quyết trả lại theo Nghị quyết 23/2003/QH ngày 16/11/2003 của Quốc Hội vì đây là trường tư thục cho mượn có văn bản, có điều kiện. Thực tế, đến thời điểm 5/2005 khi Tu hội Nữ tử Bác ái Vinh Sơn có đơn khiếu nại đòi nhà thì chưa hề có “văn bản quản lý” nào theo điều 3 Nghị quyết 755/2005/NQ-UBTVQH11. Chỉ tồn tại duy nhất Quyết định 75083/QĐ-UB, ngày 23/01/1997, về việc xác lập sở hữu Nhà nước với lý do cơ sở thuộc diện “nhà vắng chủ”. Chúng ta không phải bàn đến sự sai trái trong văn bản này.

Cho đến nay không có văn bản nào phủ nhận hay hủy bỏ Thông Cáo Chung 15/10/1975. Thợ Gốm cũng dám khẳng định với quý bạn đọc sẽ không bao giờ có văn bản nào hủy bỏ Thông Cáo Chung này. Lý do, sẽ là dối trá và chống lại Tòa Tổng Giám Mục Sài Gòn và toàn thể giáo dân trong Tổng Giáo phận TP Hồ Chí Minh và giáo dân công giáo Việt Nam khi phủ nhận một sự thật được chứng minh bằng văn bản của một cơ quan Nhà nước. Đó lại là Cơ quan đặc trách sự nghiệp Giáo dục của nước nhà.

Có người cho rằng cơ sở 32 bis Nguyễn Thị Diệu cho mượn không có thời hạn nên khó đòi lại ! Thợ Gốm xin thưa rằng: theo Điều 517 Bộ Luật dân sự năm 2005, Nhà nước Việt Nam công nhận quyền đòi lại tài sản cho mượn của người cho mượn tài sản “khi bên mượn sử dụng không đúng mục đích, công dụng, không đúng cách thức đã thoả thuận”. Quý bạn đọc không khó để thấy Chính quyền Thành phố đã vi phạm khoản 1 và 2 của Thông Cáo Chung; Không còn sử dụng cơ sở 32 bis cho mục tiêu giáo dục, đã đập phá ngôi trường mà không có sự bàn thảo, hỏi ý kiến của Tòa Tổng Giám Mục và Tu hội Nữ tử Bác ái Vinh Sơn. Đây phải là căn cứ pháp lý để Chính quyền TP trả lại cơ sở 32 bis Nguyễn Thị Diệu cho các xơ Vinh Sơn. Quy định này của Bộ Luật Dân sự phù hợp với Hiến Pháp Pháp Lệnh Tôn giáo.Cụ thể điều 26 Pháp Lệnh Tôn Giáo quy định “ Tài sản tín ngưỡng tôn giáo được pháp luật bảo hộ, nghiêm cấm việc xâm phạm các tài sản đó.

Có ngưòi cho rằng Ông Nguyễn Hữu Tín, phó Chủ Tịch UBND TP sẽ sử dụng điệp khúc xưa nay vẫn “tặng” cho các tôn giáo là: “cơ sở 32 bis đã được Nhà nước quản lý, bố trí sử dụng ổn định từ năm…hồi đó, không có căn cứ để xem xét trả lại…”. Nếu thật như vậy thì UBND TP đồng tình với các cơ quan chức năng trước đây và hơn thế nữa công khai công nhận quyền cho kinh doanh tệ nạn tại các cơ sở thuộc sở hữu của Tôn giáo. Bởi ai cũng thừa biết Vũ trường VIP – CLUB có quá “nhiều tai tiếng” cho Quận 3. Nó cũng đang ngang nhiên hoạt động trên cơ sở nguyên là một trường học khi các nữ tu đệ đơn đòi lại. Quý bạn đọc sẽ được nghe một người cấp cao trong UBND Quận 3 tiết lộ về các tệ nạn tại và sự bao che cho nó hoạt động (qua ghi âm), khi UBND TP bác đơn của các xơ Vinh Sơn. Kinh doanh tệ nạn để tăng thu nhập cho một số quan chức mà xem là “Nhà nước đã quản lý sử dụng ổn định !?” Không, tôi không nghĩ UBND TP lại thiển cận như thế !

Hay Ông Phó Chủ Tịch UBND TP lại lấy lý do là “đang có nhu cầu sử dụng cơ sở này phục vụ công ích xã hội”, nên cho Ban Quản lý Đường sắt TP hay một cơ quan Nhà nước khác nhảy vào. Xin thưa, lý do này càng làm trò cười cho bần dân thiên hạ. Bởi một người không bị thần kinh đều hiểu, nếu thật sự Nhà nước có nhu cầu sử dụng chúng cho lợi ích quốc dân thì đâu có cho kinh doanh vũ trường từ hơn 10 năm nay. Nếu các nữ tu không đòi lại cơ sở trên thì liệu Nhà nước có thu hồi cơ sở trên của Hoàng Gia để giao cho Ban Quản lý Đường sắt Đô thị TP hay cho một cơ quan nào đó ??? Hay sau khi gia hạn cho thuê nhiều lần, Chính quyền TP sẽ tiến hành giao đất có thu tiền sử dụng đất cho tổ chức đã thuê ổn định ???

Vậy đâu là lý do UBND TP sẽ sử dụng để từ chối trả lại cơ sở này cho các xơ Nữ tử Bác ái Vinh Sơn ? Thợ Gốm này thiết nghĩ, nếu đã có sơ sở để bác đơn, NBND TP đã trả lời đơn của họ từ lâu, hay ít ra cũng từ mấy tháng nay để thổi còi cho Ban Quản lý Đường sắt công bố lệnh khởi công, chứ đâu để “xấu mặt” cho các vị tai to mặt lớn được kể tên trong biên bản cam kết ngưng đập phá sửa chữa, xây cất ngày 15/12/2007. Chưa kể là suýt nữa Ông Chủ Tịch UNND phường 7, quận 3 đã phải từ chức nếu có cam kết điều này trong biên bản ! Số là Thợ Gốm này nghe kể, khi lập biên bản, các xơ đòi ông Chủ Tịch đưa ra một chế tài nếu BQLĐS vi phạm biên bản, ví dụ như tự nguyện từ chức…Sở dĩ có yêu cầu này là do trước đây tại 38 Tú xương, cũng có cam kết ngưng thi công trên cơ sở đang tranh chấp nhưng Chính quyền đã vi phạm cam kết. Hôm ấy ông Chủ Tịch cười và chỉ hứa miệng loanh quoanh chứ dâu dám ghi một chế tài nào! Ông thừa biết UBND TP có thể dùng Ông làm “con tốt” thí mạng khi cần ! Nhưng đã hứa trước hơn 70 người chứng kiến nên ngày 17/3/2008, ông đâu còn mặt mũi xuất hiện để lập biên bản lần 2.

Thiết nghĩ, đã đến lúc UBND TP phải chứng tỏ là một cơ quan hành pháp, tuân thủ Hiến Pháp và Bộ Luật Dân sự đã được cơ quan lập pháp cao nhất là Quốc Hội ban hành để công nhận quyền đòi lại tài sản của các xơ Nữ tử Bác ái Vinh Sơn. Nhà nước không phải lo lắng vì Quyết định sẽ này làm tiền lệ cho việc đòi lại các Trường Tư thục. Bởi đến nay, chủ trương của Tòa Tổng Giám Mục là chưa đề cập đến việc đòi lại các cơ sở mà Nhà nước đang sử dụng đúng mục đích và tôn trọng các cam kết của Thông Cáo chung ! (Xem thông cáo của Tòa Giám Mục năm 2001). Tất cả các Dòng Tu và giáo xứ hiển nhiên tuân thủ tiếng nói của Vị Chủ Chăn đáng kính của mình. UBND TP không cần thiết phải kéo dài thời gian trả lời đơn khiếu nại như đã từng làm trước đây, cả thế giới đang cùng các xơ Vinh Sơn chờ đợi bút phê của Ông Phó CTUBND TP”. Đây cũng là nội dung Điều 74 Hiến pháp: “việc khiếu nại, tố cáo phải được cơ quan Nhà nước xem xét và giải quyết trong thời hạn pháp luật quy định”, thời hạn này được quy định tại Điều 36 Luật khiếu nại tố cáo: “thời hạn giải quyết khiếu nại lần đầu không quá 30 ngày, kể từ ngày thụ lý để giải quyết; đối với vụ việc phức tạp thì thời hạn giải quyết có thể kéo dài hơn, nhưng không quá 45 ngày”. Một khi kéo dài thời gian là quý Vị vi phạm Hiến Pháp, lãng phí tài sản và cướp mất tình thương và sự giúp đỡ khẩn cấp của biết bao con người cần đến sự giúp đỡ của quý xơ Vinh Sơn. Tôi nghĩ các xơ Vinh Sơn đã “biết điều” khi không làm ầm ỉ vụ này cách đây 2 năm khi vũ trường đang hoạt động là để quý vị có đủ thời gian sửa sai và thanh lý các vụ bê bối. Hiện nay không còn vướng mắc nào cản trở cho việc trao trả cơ sở này (vũ trường đang bỏ trống), trừ phi quý Vị “họp lên họp xuống” để bày ra hướng ngại trên đường giải quyết !