Randall Smith, trên The Catholic Thing thứ Hai, ngày 23 tháng 12 năm 2024, kể lại: Trong bộ phim Fiddler on the Roof, khi người Do Thái ở thị trấn hư cấu Anatevka bị chính phủ Nga đuổi khỏi nhà một cách bi thảm, một trong số họ đã hỏi vị giáo sĩ Do Thái được yêu mến của thị trấn: "Thưa giáo sĩ, chúng tôi đã chờ đợi Đấng Mê-xi-a cả đời. Đây không phải là thời điểm tốt để Ngài đến sao?" Vị giáo sĩ Do Thái trả lời: "Chúng tôi sẽ phải chờ Ngài ở một nơi khác. Trong khi đó, chúng ta hãy bắt đầu đóng gói đồ đạc".

Các Ki-tô hữu có thể thấy buồn khi có những người không công nhận sự xuất hiện đầu tiên của Đấng Mê-xi-a, nhưng chúng ta cũng có thể vô cùng kính trọng bất cứ ai có thể thành thật nói rằng, giữa tất cả những thử thách và đau khổ, cuộc sống của họ đã dành trọn cho việc theo dõi và chờ đợi Đấng Mê-xi-a.

Tôi hy vọng mình sẽ không có vẻ quá giống Grinch nếu tôi nhắc nhở mọi người rằng Mùa Vọng không chỉ là về lần Chúa Kitô đến lần đầu tiên. Bất cứ ai lắng nghe các bài đọc trong Thánh lễ đều biết rằng Giáo hội trong mùa này chủ yếu hướng sự chú ý của chúng ta đến sự xuất hiện của Người vào thời điểm tận thế khi “Con Người” sẽ đến trong đám mây với quyền năng và vinh quang lớn lao (Mc 13:26).

Chỉ thị hai chiều mà chúng ta được đưa ra nhiều lần về điều này là chúng ta phải “tỉnh thức” vì “không ai biết ngày hay giờ”, và “ngày của Chúa sẽ đến như kẻ trộm trong đêm”. (Kh 16:15; Mt 24:43; 1 Tx 5:2-4; Mc 13:24-37)

Khi chủ đề về Sự tái lâm xuất hiện trong lớp, tôi nhắc nhở học sinh của mình rằng, vì “không ai biết ngày hay giờ”, và nó sẽ đến “như kẻ trộm trong đêm”, thành thật mà nói – và tôi nói nghiêm túc – Người có thể đến trước khi kết thúc lớp học.

Tương tự như vậy, tôi nói với họ, vì như thư 2 Pr 3:8 đã nói với chúng ta, một ngàn năm đối với chúng ta giống như một ngày đối với Chúa, nếu điều đó xảy ra trong một tuần theo thời gian của Chúa, thì đó sẽ là bảy ngàn năm. Vì vậy, tốt hơn hết là họ nên tiếp tục và học cho kỳ thi cuối kỳ.

Nhưng hãy cảnh giác.

Đôi khi tôi hỏi học sinh của mình rằng họ muốn Chúa Kitô thấy họ đang làm gì khi Người trở lại? Đang âm mưu điều ác? Lướt web vô nghĩa? Xem một chương trình truyền hình nhàm chán? Truyền bá thêm tin đồn trên iPhone của họ? Chúng ta sẽ nói gì nếu Chúa Kitô hỏi, "Vậy, con của ta, con đang làm gì với cuộc sống và tất cả những hồng phúc mà ta đã ban cho con?" "Những người ở Hoa Kỳ, ta đã để lại cho các ngươi 10,000 nén bạc. Các ngươi đã làm gì với chúng?" Chúng ta có thực sự muốn phải nói rằng: "Ờ, ừm, chúng ở đâu đó ở đây - tôi nghĩ vậy."

Phán quyết cuối cùng của JeanCousin the Younger, khoảng năm 1585 [Bảo tàng Louvre, Paris]


Cá nhân tôi thích ngủ trưa một giấc ngắn. Đôi khi tôi lo rằng Chúa sẽ đến vào lúc đó. Ý tôi là, có vẻ như đó là một trong những thời điểm phổ biến nhất để mọi người làm phiền tôi, vì vậy điều đó hoàn toàn có thể. Và nếu Người đến, tôi sẽ trả lời thế nào nếu Người hỏi: "Con đang làm gì vậy? Ta đã không nói đi nói lại rằng, Hãy tỉnh thức!"

Tôi muốn Chúa thấy tôi đang tận tụy rửa bát cho vợ hoặc chấm bài cho sinh viên và sau đó tôi có thể nghe: "Tôi tớ tốt lành và trung tín." Nhưng điều đó không có khả năng xảy ra bằng việc Người thấy tôi đang ngủ trưa hoặc trì hoãn để tránh rửa bát hoặc chấm bài cho sinh viên. Và lúc đó tôi sẽ nói gì? "Nhưng Chúa ơi, Ngài biết mọi thứ; Ngài biết con ghét làm những điều đó." Bởi vì khi đó tôi có thể được nhắc nhở: "Ta đã không nói rằng, 'Hãy vác thập giá mình hằng ngày và theo Ta’ sao?"

Ồ, đúng rồi.

Các học giả đôi khi sẽ nói rằng, trong Giáo hội sơ khai, đã có sự nhầm lẫn về việc liệu sự tái lâm của Chúa Kitô - Parousia - sẽ diễn ra ngay sau khi Người chết hay sẽ mất một thời gian. Vì vậy, ví dụ, một bài viết năm 2018 của Mark Keown bắt đầu như sau:

Người ta thường cho rằng trong nền học giả Tân Ước, có sự kỳ vọng về một sự tái lâm sắp xảy ra trong thế hệ đầu tiên của giáo hội. Ví dụ, I. H. Marshall, viết vào năm 1970, tuyên bố rằng, "về điểm này có sự đồng thuận hoàn toàn giữa các học giả." Người ta thường cho rằng hy vọng này đã bị dập tắt và các tác phẩm sau này... phản ảnh việc giáo hội giải quyết điều gọi là "sự trì hoãn của Parousia." Sự kỳ vọng về một sự tái lâm sắp xảy ra đặc biệt dành cho Tin mừng Mác-cô (đặc biệt là Mc 9:1; 13:30) và các Thư tín của Thánh Phao-lô không thể tranh cãi (ví dụ: Rô-ma 13:12; 1 Cô-rinh-tô 7:26; Phi-líp 4:5).

Keown phản biện quan điểm này, khẳng định rằng, mặc dù có khả năng ít nhất một số Ki-tô hữu cho rằng Parousia sắp xảy ra (ví dụ: 2 Tx 2:1–2; 2 Pr 3:4), “không có khả năng các tác giả của Mác-cô và bộ thư Phao-lô giữ quan điểm về một Parousia sắp xảy ra”. Giáo sư Keown lưu ý rằng ông không phải là người duy nhất phản biện về một Parousia sắp xảy ra trong Mác-cô và Phao-lô và trích dẫn một loạt các nguồn học giả để ủng hộ chủ trương đó. Vì vậy, tôi đoán là không có “sự đồng thuận hoàn toàn”.

Nhưng tôi ít quan tâm đến cuộc thảo luận đó ngay tại thời điểm này hơn là giá trị của việc chúng ta không rõ ràng về câu hỏi. Chúa Kitô đã nói rõ, “không ai biết ngày hay giờ”. Nó sẽ đến “như kẻ trộm trong đêm”. Vì vậy, chúng ta cần phải cảnh giác. Chúng ta muốn Chúa Kitô thấy chúng ta đang làm gì với cuộc sống của mình nếu Người trở lại ngay bây giờ - trước khi ngày hôm nay kết thúc không? Sự tái lâm có thể sắp xảy ra hơn nhiều so với bạn nghĩ.

Mặt khác, vẫn có thể mất một thời gian. Vì vậy, chúng ta nên tập trung vào công việc của mình. Hay nói chính xác hơn, chúng ta nên tập trung vào công việc của Người. Tôi cho rằng đó chính là mục đích của mùa Vọng.

Việc nhận ra rằng niềm vui trọn vẹn nhất vẫn chưa đến không làm giảm đi niềm vui của Giáng sinh. Không phải thế giới này hoàn toàn tốt đẹp. Vẫn còn nhiều việc phải làm. Đấng Mê-xi-a đã đến - Ngôi Lời đã trở thành xác thịt - sẽ trở lại. Người nên thấy chúng ta đang làm thẳng con đường