ĐẶT MỌI THỨ ĐÚNG CHỖ
“Của Caesar, trả về Caesar; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa!”.
“Đồng xu của Caesar được làm bằng vàng, trên đó khắc hình người; đồng vàng của Thiên Chúa là con người, trên đó khắc hình Chúa. Hãy dâng của cải của bạn cho Caesar và giữ lương tâm trong sạch của bạn cho Thiên Chúa!” - Hilary Poitiers.
Kính thưa Anh Chị em,
Câu nói tuyệt vời của vị thánh tiến sĩ được gặp lại qua Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay. Những người biệt phái hỏi Chúa Giêsu có nên nộp thuế cho hoàng đế không; họ cố gài bẫy Ngài. Chúa Giêsu trả lời, “Của Caesar, trả về Caesar; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa”; nghĩa là đối với mọi vật, mọi người, bạn và tôi phải ‘đặt mọi thứ đúng chỗ’ của nó!
Hiểu được ác ý của những kẻ gài bẫy, Chúa Giêsu trả lời họ một cách có tính toán nhưng hoàn toàn bất ngờ, ngoài mong đợi! Nếu Ngài chống lại Caesar, họ đã có thể tố cáo Ngài; ngược lại, nếu Ngài ủng hộ việc nộp thuế, Ngài trúng kế của họ. Tuy nhiên, khi không lên tiếng chống lại Caesar, Chúa Giêsu đã tương đối hoá câu trả lời, như thể “Người khôn ăn nói nửa chừng, để cho kẻ dại nửa mừng nửa lo”. Ngài cho biết, phải trả lại Thiên Chúa những gì thuộc về Ngài vì Ngài là Thiên Chúa, và là Chúa của mọi quyền lực thế gian.
Như mọi người cai trị khác, Caesar không thể tuỳ tiện sử dụng quyền lực. Các đầy tớ trong dụ ngôn “Những Nén Bạc” phải giải trình cho Chủ về việc sử dụng chúng; cũng thế, quyền lực của Caesar! Ngài sẽ nói với Philatô, “Ông không có quyền gì trên tôi nếu từ trên không ban xuống”. Bài đọc Isaia hôm nay cho biết, “Chúa phán với vua Kyrô, Ta đã cầm lấy tay phải nó, bắt các dân tộc suy phục nó”. Thánh Vịnh đáp ca rất ý tứ, “Hãy dâng Chúa quyền lực và vinh quang!”. Vì thế, trả lời cho những kẻ gài bẫy mình, Chúa Giêsu không muốn tỏ ra là một kẻ kích động chính trị, Ngài chỉ đơn giản ‘đặt mọi thứ đúng chỗ!’.
Với câu nói của Chúa Giêsu, nhiều người cho rằng, Giáo Hội không nên ‘can thiệp’ vào chính trị, để chỉ quan tâm đến sứ mệnh cứu độ và các vấn đề đức tin. Cách giải thích này hoàn toàn sai! Xử lý các vấn đề của Thiên Chúa không chỉ là quan tâm đến việc thờ phượng, mà còn quan tâm đến những gì liên quan đến ‘con người và mọi người’; đồng thời, quan tâm đến ‘công lý của con người!’. Vờ vịt cho rằng, Giáo Hội không rời phòng áo; điếc, mù và câm trước các vấn đề đạo đức cũng như những lạm dụng của thời đại… chẳng khác gì ăn trộm của Thiên Chúa những gì thuộc về Ngài. Đức Bênêđictô 16 nói, “Khoan dung thừa nhận Thiên Chúa vốn chỉ can dự vào những việc riêng tư, nhưng từ chối Ngài ở các lĩnh vực công cộng… không phải là khoan dung mà là đạo đức giả!”.
Anh Chị em,
“Của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa!”. Bạn và tôi là con cái Chúa, điều Phaolô khéo nhắc trong thư Thessalônica hôm nay, “Thiên Chúa đã chọn anh em”. Vì thế, phó thác tất cả cho Chúa và hy vọng nơi Ngài không có nghĩa là trốn tránh thực tại; đúng hơn, chuyên tâm trả lại cho Chúa những gì thuộc về Ngài. Đồng thời, trả lại cho ‘hoàng đế thế gian’ những gì thuộc về nó bằng cách từ bỏ hoặc đơn giản là tách mình ra khỏi nó. Chúng ta, “những đồng vàng khắc hình Chúa” dâng điều vĩnh cửu, tức là linh hồn mình, cho Thiên Chúa vì chúng ta là của Ngài! Làm như thế, bạn và tôi đã ‘đặt mọi thứ đúng chỗ!’.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, con là đồng vàng của Chúa. Đừng để thế gian mê hoặc làm con hoen ố. Giữ tim con luôn hướng về Ngài, ‘thiên đàng phú túc’ hôm nay và mai ngày của con!”, Amen.
(Tgp. Huế)