MÙ TỊT TRƯỚC DẤU CHỈ
“Họ sẽ không được thấy dấu lạ nào, ngoài dấu lạ ông Giôna!”.
Một gia đình nọ, cả thảy 5 người, phải đi cấp cứu, khi con mèo của họ co thắt bụng dữ dội vì đã ăn một món nấm như họ. Họ phải súc ruột dù tất cả không có dấu hiệu bệnh. Về nhà, họ thấy con mèo khoẻ lại, nằm cạnh 5 chú mèo con. Không chỉ bác sĩ gia đình của họ, nhưng cả 5 người đều đã ‘mù tịt trước dấu chỉ’ chuyển dạ của cô mèo!
Kính thưa Anh Chị em,
Sự ‘mù tịt trước dấu chỉ’ của các bệnh nhân bất đắc dĩ dẫn đến một sai lầm buồn cười không đáng có. Vậy mà, trong cuộc sống, không ít lần, chúng ta cũng đã có những quyết định sai lạc, vì đã không đọc ra các dấu chỉ của Chúa!
Như những người Do Thái trong Tin Mừng hôm nay, chúng ta đi tìm các phép lạ và dấu chỉ; nhưng Chúa Giêsu cho biết, “Họ sẽ không được thấy dấu lạ nào, ngoài dấu lạ ông Giôna!”. Giôna đã trải qua ba ngày trong bụng cá ám chỉ việc Con Thiên Chúa chịu chết, chôn trong mồ và phục sinh vinh hiển sau ba ngày trong lòng đất.
Với chúng ta, cuộc tử nạn và phục sinh của Chúa Giêsu là dấu lại vĩ đại nhất, cũng là mầu nhiệm trọng tâm của đức tin Kitô giáo. Chúng ta không cần và không nên tìm kiếm một điều gì khác ngoài dấu chỉ này. Mọi thắc mắc, mọi nan đề, băn khoăn và bối rối đều có thể được giải đáp và giải quyết nếu chúng ta chỉ đơn giản chiêm ngắm mầu nhiệm cứu chuộc cao cả này; nói cách khác, chiêm ngắm sự sống, sự chết và phục sinh của Chúa Kitô. Tìm kiếm một dấu chỉ khác ngoài dấu chỉ này sẽ là một sai lầm thực sự; và cách nào đó, chúng ta cho rằng, cái chết và sự phục sinh của Ngài là không đủ.
Khởi đầu thư Rôma hôm nay, Phaolô gọi các Kitô hữu là “Những người được Thiên Chúa yêu thương, được kêu gọi làm dân thánh”, nhờ Chúa Kitô, Đấng đã “xuất thân từ dòng dõi Đavít… Đấng đã từ cõi chết sống lại nhờ Thánh Thần”. Ngài là dấu chỉ lớn nhất, trọng tâm nhất cho đời sống đức tin của chúng ta. Rõ ràng, “Chúa đã biểu dương ơn Người cứu độ!” không chỉ cho những kẻ Ngài yêu nhưng còn cho tất cả nhân loại, đúng như Thánh Vịnh đáp ca tuyên xưng.
Anh Chị em,
“Họ sẽ không được thấy dấu lạ nào!”. Bao lần, chúng ta thấy mình phải vật lộn với những vấn nạn cuộc sống, vấn nạn khổ đau, sự chết và cả vấn nạn tội lỗi của mình hay của người khác. Vậy Chúa muốn chúng ta làm gì trước những thập giá này? Thập giá của chiến tranh, của di dân, của người nghèo; thập giá của những người thân yêu hay thập giá của chính mình; và nó còn là ‘thập giá sỉ diện nhức nhối của một đất nước!’. Nếu không hướng mắt nhìn lên Chúa Kitô, chúng ta sẽ mù tịt và không bao giờ tìm được câu trả lời. Phải chăng, Chúa muốn bạn và tôi mở mắt đức tin, bớt sống ích kỷ, bớt bám víu vào của cải, biết tựa nương vào Ngài hơn; đồng thời, làm một điều gì đó cụ thể cho những anh chị em kém may mắn chung quanh mình, ngay hôm nay.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, chớ gì mầu nhiệm chết và sống lại của Chúa sẽ là thấu kính giúp con nhìn ra thế giới, nhận biết chính mình và nhất là thấy được sự quan phòng của Chúa!”, Amen.
(Tgp. Huế)